Còn Nợ Mùa Xuân
Em nợ mùa xuân nhành mai biếc
Lộc đời chưa mở giấc mơ xanh
Mà chân viễn khách, chùng, xa biệt
Bên trời nguyên đán tuyết long lanh
Nợ gởi bao năm khúc nguyệt cầm
Đành thôi xuân vỡ mất thanh âm
Mùa xuân dân tộc đâu tiếng pháo
Mùi khói hương xưa cũng ngại ngần
Nợ chốn quê xa mùa vàng rực
Cánh đồng không lúa chín sân gôn
Giao thừa đôi mắt ai thao thức
Song sắt nào ngăn những mảnh hồn
Em nợ mùa xuân hàng mộ chí
Nghĩa đài lạnh lẽo cỏ rêu hoang
Ù ù gió thổi chinh phu khuất
Bóng đã trơ trơ lạnh suối vàng
Nợ trải biên cương Tết Quang Trung
Nơi đầu ải Bắc chiết trụ đồng
Mộng dữ còn nghe chiêng cồng trống
Xuân có chờ em một bến sông
Em vẫn mơ xa một nụ hồng
Vay đời khốn khó vận long đong
Thay cho vinh nhục vòng quyệt quế
Vạn cốt khô thành đã mấy đông
Em nợ mùa xuân nhiều khát vọng
Lòng mơ hờ hững khói trầm hương
Nhấp nhay tháng chạp chìm chân sóng
Chìm ý tang bồng nợ bén gươm
Quốc thù vị báo thôi đành khất
Xuân đào sắc cốm vẫn trông mong
Tương lai chưa sáng đêm trừ tịch
Nợ đành trang trải với hư không
Trang Lương
Tháng Chạp , 2011