Còn Nợ Mùa Xuân
Em nợ mùa xuân nhành mai biếc
Lộc đời chưa mở giấc mơ xanh
Mà chân viễn khách, chùng, xa biệt
Bên trời nguyên đán tuyết long lanh
Nợ gởi bao năm khúc nguyệt cầm
Đành thôi xuân vỡ mất thanh âm
Mùa xuân dân tộc đâu tiếng pháo
Mùi khói hương xưa cũng ngại ngần
Nợ chốn quê xa mùa vàng rực
Cánh đồng không lúa chín sân gôn
Giao thừa đôi mắt ai thao thức
Song sắt nào ngăn những mảnh hồn
Em nợ mùa xuân hàng mộ chí
Nghĩa đài lạnh lẽo cỏ rêu hoang
Ù ù gió thổi chinh phu khuất
Bóng đã trơ trơ lạnh suối vàng
Nợ trải biên cương Tết Quang Trung
Nơi đầu ải Bắc chiết trụ đồng
Mộng dữ còn nghe chiêng cồng trống
Xuân có chờ em một bến sông
Em vẫn mơ xa một nụ hồng
Vay đời khốn khó vận long đong
Thay cho vinh nhục vòng quyệt quế
Vạn cốt khô thành đã mấy đông
Em nợ mùa xuân nhiều khát vọng
Lòng mơ hờ hững khói trầm hương
Nhấp nhay tháng chạp chìm chân sóng
Chìm ý tang bồng nợ bén gươm
Quốc thù vị báo thôi đành khất
Xuân đào sắc cốm vẫn trông mong
Tương lai chưa sáng đêm trừ tịch
Nợ đành trang trải với hư không
Trang Lương
Tháng Chạp , 2011
ui! thơ hay.
ReplyDeleteBài thơ đầy hào khí đón Tân Mão
Chị ơi, em chúc chị một năm mới an vui.
ReplyDeleteThân chúc Trăng 30 một năm mới... hết nợ nhé.
ReplyDeleteMón nợ này có từ mùa xuân Ất Mão (1975). Giờ quay trở lại với con mèo. 3 giáp đã qua. Nợ vẫn là nợ. Món nợ lưu niên này không biết bao giờ mới thanh tóan. Em còn mong có ngày thấy được nợ nần trang trải. Anh thì chắc phải ôm nợ mà ra đi quá.
ReplyDeleteMùa Xuân nợ tôi một tiếng cười
Tôi nợ mùa xuân cả cuộc đời
Từ khi đổi phận thành vong quốc
Xuân có còn xuân ? Tôi còn tôi ?
Bài thơ ẩn chứa một nỗi lòng.
ReplyDeleteTôi nợ mùa xuân một tiếng lòng
ReplyDeleteCủa người năm cũ, biết còn không?
Người đi xa ngái, mờ sương khói
Xuân lướt qua sân, bỗng chạnh lòng.
Tết, Lam thương chúc chi. Trang 1 năm mới Bình An, May Mắn, Hạnh Phúc, Tiền đầy túi & Tình đầy Tim, niềm vui trong ánh mắt, nụ cười nở trên môi , nụ yêu thương đầy ắp trong lòng ...nhé ! :-)
ReplyDeleteEm qua chúc tết chị nè
ReplyDeleteLì xì em đê kakakaka
Giờ mới thấy thơ. Vẫn mang một nỗi niềm khi xuân về... đọc thơ mà cứ ngỡ đấy là một ông lão nặng lòng với quê hương, chứ không nghĩ đó là một cô gái xinh đẹp.. hehehehe...
ReplyDeleteBài thơ rất hào khí đấy chị ạ ! Nhưng nhìn hình ảnh thì chắc ai cũng tự hỏi không hiểu là ai nợ ai đây ? Mùa xuân nợ chị hay chị nợ mùa xuân thật không dễ trả lời chị yêu ạ !
ReplyDeleteThơ hay lắm Trang ơi .
ReplyDeleteXuân đến xuân đi dạ mỏi mòn
ReplyDeleteẤy tình non nước ... nợ sắt son
Trãi lòng Tân Mão thềm năm mới
Ấy nợ tang bồng ... son sắt son.
chị yêu, mí hum nay em bệnh , không nặng chỉ ho hoài thôi nên em làm biếng blogging , nhớ chị Trang nhưng chưa rảnh qua thăm chị được . Hôm nào em khoẻ hẳn em qua tung tăng đùa giỡn với chị yêu nhé ! Nhớ chị lắm & em luôn nhớ những lời tâm tình chị nói riêng với em - đó là nguồn động viên khích lệ lớn cho em đó .
ReplyDeleteChúc chị luôn bình an vui khoẻ nhé ! :)
Hugs