Friday, January 22, 2010

Cây Đinh và Khúc Gỗ


tác giả : Tỳ Khưu Thích Chân Tuệ
Ngày xưa, có một cậu bé nóng tính. Bố cậu đưa cho cậu một túi đinh và dặn rằng: Cứ mỗi lần mất bình tĩnh, mất kiên nhẫn, hoặc cãi nhau với ai, thì cậu đóng một cái đinh vào khúc gỗ.
 Ngày đầu tiên, cậu đóng 37 cái đinh vào khúc gỗ.
 Ngày qua ngày, vài tuần sau, cậu biết cách kềm chế, nên số đinh đóng vào khúc gỗ bớt dần.
Lúc đó, cậu khám phá ra là: tự kềm chế dễ hơn là đóng đinh vào khúc gỗ.
 Cuối cùng, đến một ngày kia, cậu không phải đóng một cái đinh nào vào khúc gỗ nữa. Cậu đi gặp bố và thưa rằng: Hôm nay con không còn phải đóng cái đinh nào nữa hết! .

Lúc đó, bố cậu mới bảo rằng: Ngày nào không mất kiên nhẫn, không mất bình tĩnh hoặc không cãi nhau với ai, thì con hãy nhổ một cái đinh ra khỏi khúc gỗ.
 Ngày lại ngày trôi qua, cuối cùng cậu bé đến gặp bố và thưa rằng: Con đã nhổ tất cả đinh khỏi khúc gỗ rồi!
 Ông bố bèn dẫn cậu con đến khúc gỗ và bảo: Này con, con đã biết cách xử sự tốt rồi đó! Nhưng con hãy nhìn xem các lỗ đinh trên khúc gỗ. Khúc gỗ hiện nay không còn như trước kia nữa!
Khi con cãi nhau với ai và nói điều gì xấu xa, con đã để lại cho người ấy một vết thương trong lòng, cũng như những vết đinh trên khúc gỗ này vậy .
Con có thể đâm con dao vào một người rồi rút ra, nhưng mãi mãi vẫn còn một vết thương, vết thẹo, phải không?
 Dù con có xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương vẫn còn đó!
Một vết thương do lời nói gây ra cũng làm đau nhức như một vết thương trên thân thể.
 Huống nữa đó là một lời chụp mũ, vu khống, cáo gian, làm cho người ta tù tội, dở sống dở chết, danh dự bị tổn thương, hạnh phúc bị tan vỡ, cuộc đời còn lại chìm đắm trong phiền não khổ đau!
 Những người bạn là những viên ngọc quí hiếm, họ có thể làm cho con cười và khuyến khích con. Họ sẵn sàng lắng nghe khi con cần đến. Họ nâng đỡ và mở lòng ra với con. Con hãy làm cho các bạn của con thấy là con yêu thương họ đến đâu.
Xin bạn nhớ ba chữ “T”:
·                    Tôn trọng chính mình (tự trọng)
·                    Tôn trọng những người khác
·                    Trách nhiệm về các hành vi của mình.
TỲ-KHƯU THÍCH-CHÂN-TUỆ
 

11 comments:

  1. Câu chuyện luôn là một bài học muôn thuở của con người Trang à. Thanks!

    ReplyDelete
  2. Có những kẻ mà ta giao cho chúng cả triệu khối gổ thì trong một ngày cũng đầy vết đinh... Và khi trong tay chúng không là gổ mà là mấy mươi triệu con người... KHỔ !!!

    ReplyDelete
  3. Cảm ơn anh Khánh!
    Đúng là cần nhắc hoái muôn thuở !

    ReplyDelete
  4. Nguoigiaonline : tui biết những kẻ cấm nắm hơn 80 triêu miếng gỗ, nhưng chúng co' phải là người đâu !
    Chúng không phải là gỗ, chả phài hổ, loai đo' rồi cũng khốn khổ co' ngày !
    Đinh thi` không dùng cho chúng, bởi co' dùng, cũng phí đi !

    ReplyDelete
  5. chợt tự hỏi chẳng biết mình có vô tình để lại vết sẹo trong lòng người nào không ?

    ReplyDelete
  6. Truc: đã vô tình thì chắc vét sẹo không sâu mà cũng ... nhòa mau

    ReplyDelete
  7. Làm chiện này có vẻ mất công dữ ha , thôi tốt nhất là ko nên làm ...

    ReplyDelete
  8. Thấm thía quá ! Soi xét lại mình , em biết chắc chắn em đã làm đau và lam sẹo rất nhiều tâm hồn .

    Than ôi !

    ReplyDelete
  9. Nhìn lại mình, người đầy sẹo. Í ẹ, ghê quá

    ReplyDelete
  10. Ông á ? Phải chi ông chịu dòm từ hồi... mười sáu tuổi thì đở sẹo biết mấy, hahaha!!!

    ReplyDelete